Thật khó mà tin được một câu truyện quá lạ thường như vậy. Nhưng chính chúng tôi đã trông thấy tận mắt và chỉ thuật lại cho các bạn nghe những điều mắt thấy tai nghe mà thôi. Trời mưa tầm tã. Ðó là một trong những trận bão lớn nhất trong trí nhớ của các cụ già trong vùng này. Nó đã chận đứng đoàn quân viễn chinh Pháp. Những trận bão đã không ngăn được đám đông này. Họ đã từ toàn quốc, từ Ý, Tây Ban Nha, và Pháp, vì những tin đồn là phép lạ sẽ xảy ra hôm nay.
Fatima Phép lạ mặt trời nhảy múa trước rừng người
I. Mặt trời nhảy múa quay cuồng, nhào xuống đất
Thế giới như đã đến ngày tận thế! Trên một trăm ngàn người trong ngôi làng nhỏ vùng sơn cước này đã hãi hùng vì một sự kiện kỳ lạ, sự kiện này sẽ đi vào lịch sử thế giới với Ðại Hồng Thủy của Thánh Kinh!
Mọi người đều thực sự trông thấy mặt trời nhảy múa trên bầu trời và nhào xuống đất. Vừa lúc sắp chạm xuống đất thì mặt trời chợt ngừng lại và lên cao.
Thật khó mà tin được một câu truyện quá lạ thường như vậy. Nhưng chính chúng tôi đã trông thấy tận mắt và chỉ thuật lại cho các bạn nghe những điều mắt thấy tai nghe mà thôi.
Trời mưa tầm tã. Ðó là một trong những trận bão lớn nhất trong trí nhớ của các cụ già trong vùng này. Nó đã chận đứng đoàn quân viễn chinh Pháp.
Những trận bão đã không ngăn được đám đông này. Họ đã từ toàn quốc, từ Ý, Tây Ban Nha, và Pháp, vì những tin đồn là phép lạ sẽ xảy ra hôm nay.
Họ đã thấy phép lạ
Những cơn gió mạnh đã lùa những hạt mưa tuôn vào lớp quần áo dày cộm của mọi người. Tất cả đều bị ướt đẫm khi cơn mưa chợt dứt vào lúc một giờ trưa, giờ chính phủ.
Một bé gái đứng trong đám đông chợt la lớn: “Nhìn mặt trời kìa!”
Mây tan đi, trời thật trong, mọi người đều nhìn thấy mặt trời rất rõ ràng. Nhưng chính mặt trời thì lại không trong chút nào mà tai tái như màu của một chiếc khay bằng bạc. Mọi người đều có thể nhìn thẳng vào mặt trời mà không phải nhíu mắt.
Chiếc khay bạc bắt đầu phát ra nhiều màu sắc thay đổi: đỏ, xanh lá cây, xanh dương, tím, vàng cam, và xanh tím. Mặt mọi người, cây cỏ, mặt đất, tất cả đều thay đổi theo những màu này giống như ánh sáng mặt trời chiếu qua cửa sổ kính màu.
Khuôn mặt của một bà bên có màu xanh lá non, quần áo thì lấp lánh đỏ và vàng, còn chân thì lại có màu xanh nước biển. Trong khoảnh khắc sau, mặt bà đổi màu xanh tím, còn quần áo thì màu xanh nước biển. Những màu này cứ thay đổi liên tục.
Mặt của một người đàn ông khác đang nhìn sững vào mặt trời thì một bên màu cam còn một bên màu tím. Chiếc áo choàng của ông ta, dệt bằng len nâu, thì ánh lên màu xanh lá cây, quần thì lại màu tím. Nhưng cũng chỉ trong khoảnh khắc sau, toàn thân ông ta không còn một màu sắc dị thường nào nữa.
Trong lúc chiếu ra những ánh dị thường này, mặt trời quay tít như một bánh xe. Rồi giống như chiếc bánh xe bị rời khỏi trục, mặt trời nhảy múa lung tung, lắc lơ, run rẩy, và ẩn hiện qua những đám mây.
Bất chợt, trong lúc đang quay tít, mặt trời bỗng dưng đâm nhào xuống đất khiến mọi người đều kinh hoàng. Nó rơi xuống càng lúc càng nhanh và càng lúc càng nóng.
Ðám đông khóc
Tất cả đám đông đều phủ phục xuống đất tựa như đó là nơi che chở của họ. Nhiều người trong đám la thất thanh, “Tận thế rồi!” Những người khác thì lớn tiếng xưng tội mình ra giữa đám đông.
Bùn đất nhớp nháp sau cơn mưa tầm tã, nhưng mọi người đều quì xuống thành khẩn cầu nguyện. Nhiều người la lớn: “Tôi tin! Tôi tin!”, “Thật là phép lạ!”, “Lạy Chúa Giêsu, xin cứu chúng con!, “Xin Chúa tha tội cho chúng con!”, và “Mẹ Maria, xin cứu con!”
II. Một vài nhân chứng phép lạ
Tôi cư ngụ gần thị xã Ports, phía Bắc Fatima chừng 90 dặm. Ðức Mẹ hiện ra tại Fatima nhằm ngày sinh nhật thứ 17 của tôi: 13 tháng 5 năm 1900.
Những chuyện về các lần hiện ra được tường thuật khắp nước. Ai cũng nói về Ðức Mẹ hiện ra tại Cova da Iria ngày 13 tháng 5 năm 1917, nói chuyện với ba trẻ em và truyền cho các em hãy tới Cova.
Chính quyền chống đối những tin tức liên hệ tới các biến cố đó.
Từ chỗ chúng tôi cư ngụ tới thị xã Leiria phải đi mất 4 giờ xe lửa, rồi từ Seiria tới Cova da Iria phải đi bộ khoảng hơn 3 giờ. Sáng hôm đó chúng tôi đi bộ trên quãng đường này. Nói là đường chứ thực ra đó chỉ là đường mòn của đàn dê cừu.
Ngày 11 tháng 10 năm 1917, cha tôi nói với mẹ tôi: “Ngày mai chúng ta sẽ đi Fatima. Chúng ta sẽ chứng kiến những gì đã xảy ra.”
Có rất nhiều người nghĩ rằng lời báo tin phép lạ sẽ xảy ra là lường gạt. Người thì cho đây là thủ đoạn của chánh quyền.
Riêng tôi tự nghĩ sẽ có gì xảy đến vì từ ngày có trí khôn tôi luôn luôn tin Tôn Giáo và dự Thánh Lễ mỗi ngày.
Trong khi Giáo Hội không hề lên tiếng về các lần Ðức Mẹ hiện ra thì chánh quyền lại chống đối. Chánh quyền sẽ trừng phạt bất cứ một linh mục nào loan tin về việc Ðức Mẹ hiện ra hoặc chỉ nói trống là “có thể có việc gì đã xảy ra.”
Những đám đông
Chúng tôi thấy hàng ngàn người trên các nẻo đường khi chúng tôi rời thị xã Leiria hồi 6 giờ sáng về đi bộ qua các đồi núi đá. Có một số người đội trên đầu những đồ ăn trưa. Họ hăng hái băng qua những đồi núi cao lởm chởm sỏi đá mà không cảm thấy mệt mỏi.
Cả một khu chừng ba dặm
Tôi đã gặp những người im lặng lội bộ suốt quãng đường dài để hãm mình cầu cho các binh sĩ vùng Leiria được bình an trong cuộc thế chiến. Có người hãm mình không uống lấy một hớp nước trong suốt cuộc hành trình.
Chúng tôi tới ngay khúc dẫn vào thung lũng Cova da Iria, chỗ đã được đánh dấu bằng một đồng đá thô sơ. Thung lũng này rộng chừng ba dặm và hồi đó được dùng làm đồng cỏ nuôi mục súc. Chỗ thì có đá lổm chổm, chỗ thì có nước, cây cối bụi rậm. Quang cảnh cho thấy thung lũng này là một vùng hoang dại.
Chúng tôi tới nơi vào khoảng 11 giờ 30 sáng và thấy một số binh lính đang cố gắng chặn không cho dân chúng tiến vào thung lũng Cova da iria.
Nhưng số binh lính không đủ để kiểm soát được dân chúng vì đám đông quá lớn. Nhiều binh sĩ cưỡi ngựa nhưng đám đông tách ra thành nhiều đám nhỏ. Khi binh lính ngăn chặn được góc này thì dân chúng lại nhào vào góc kia. Chẳng mấy chốc thung lũng đã tràn ngập những người.
Lưỡi lê của một người lính đã làm tôi bị thương ở tay. Chúng tôi tiến tới gần cây sồi nơi các trẻ đã chứng kiến những lần Ðức Mẹ hiện ra. Ba em đó đã có mặt sẵn ở đây. Các em đứng trước một cây sồi.
Nước ngập đến mắt cá chân
Mọi vật đều sũng nước. Dân chúng đứng che dù, nước ngập đến mắt cá chân. Ðâu đâu cũng là bùn lầy. Tất cả chúng tôi đều ướt đẫm.
Sau một lát, mặt trời bắt đầu ló rạng tuy mưa vẫn rơi. Mưa tầm tã, nước đổ xuống như thác. Rồi đột nhiên mưa chấm dứt và mặt trời bắt đầu quay, như nhẩy múa từ chỗ này tới chỗ kia. Các đám mây bắt đầu trở màu xanh, màu vàng, rồi đủ mọi màu.
Mặt trời rơi
Sau đó chúng tôi thấy mặt trời lao xuống chỗ các em đứng trước đó. Dân chúng bắt đầu kêu khóc. Có người xưng tội lớn tiếng vì chung quanh đó chẳng thấy một vị linh mục nào.
Hãy cầu nguyện và cầu nguyện sốt sắng
Chính mẹ tôi cũng quơ tay ôm lấy tôi và ghì chặt vào lòng. Mẹ tôi khóc lóc vì cho là giờ tận thế đã đến. Tôi cũng nghĩ rằng trái đất sắp tiêu tan trong lửa. Khi tôi ngửng đầu lên nhìn mẹ tôi thì tôi thấy có đám mây lơ lửng ngay trên vai tôi.
Tôi thấy mặt trời lao xuống đám cây. Sau đó đám trẻ đứng dậy và quay lại nhắn nhủ dân chúng: “Hãy cầu nguyện, cầu nguyện sốt sắng. Mọi việc đã được an bài.”
Rồi các em tiến về phía cây sồi và chúng tôi thấy các em cúi xuống như hôn một người nào đó. Tuy không thấy ai nhưng chúng tôi biết là có ai đó vì các em đều cúi xuống và môi các em mấp máy như đang nói chuyện với một người.
Chúa bị xúc phạm
Tôi ở xa các em và cây sồi chừng 75 tới 100 feet.
Tôi thấy mặt trời quay trở về cùng một hướng như trước kia đã lao xuống. Ðám đông nhất loạt quì xuống và cầu nguyện thật sốt sắng. Sau đó em Lucia bảo chúng tôi phải cầu nguyện, và lần chuỗi môi khôi mỗi ngày, vì nhân loại đã xúc phạm tới Chúa. Nếu chúng ta không làm như vậy thì đau khổ sẽ bao trùm thế giới, và Nga Sô sẽ truyền bá chủ nghĩa cộng sản khắp mọi nơi trong hoàn cầu. Có một số người hôn các em.
Quần áo khô ráo trở lại
Gió bắt đầu thổi, và mặt trời đã trở về vị trí cũ. Chúng tôi thấy gió thổi rất mạnh mà cây cối vẫn đứng yên. Gió thổi mạnh vô cùng và chỉ độ 5 phút sau thì mặt đất hoàn toàn khô ráo, và quần áo chúng tôi cũng khô và sạch như mới giặt.
Tôi tin đây là một phép lạ, một phép lạ thật sự.
(Trích bài “Phép lạ” của Vi Vu, Tạp chí Trái Tim Ðức Mẹ số tháng 5 năm 1992)