Năm 1928, có một bà nội trợ ngụ tại Marsi thành Rôma có cô con gái tên là Emma bị chứng sưng màng mắt và sau bốn năm trở nên mù hoàn toàn. Cha mẹ em buồn rầu ảo não, đêm ngày hằng câu xin Chúa và Ðức Mẹ ban cho em được gặp bác sĩ lành nghề chửa em khỏi mù, nhưng tất cả đều thất vọng.
Một hôm chiều Chúa Nhật, vào hồi 2 giờ nhà thờ vắng người, cha Romeo Marutri, cha sở của giáo xứ, dẫn em Emma đến trước tòa Mẹ và đưa cho em một bó hoa để dâng Ðức Mẹ. Rồi cha quì gối bên em trước tượng Mẹ để cầu xin. Bà Buzzi đang quì dưới ghế, thấy em bé quờ quạng đặt bó hoa, bà tiến lại bàn thờ cầm tay em giúp em đặt bó hoa vào chân tượng Mẹ. Rồi bà hỏi em:
-Con không thấy gì sao?
-Thưa bà không, nhưng con vừa cầu xin Ðức Mẹ cứu chữa mắt con. Bà Buzzi liền nâng người em bé lên sát chân tượng Ðức Mẹ, lấy tấm áo thêu mà Mẹ đang choàng rất đẹp lau qua lau lại trên mắt em Emma. Bỗng em Emma kêu to: “Con đã trông thấy Ðức Mẹ! Con đã trông thấy Ðức Mẹ!”
Và quả thật, em đã khỏi mù hoàn toàn. Ngày hôm sau bác sĩ Gabazzi đã khám xét kỹ và làm chứng đó là thật 100%.