Câu chuyện 1: Quảng cáo khi giảng đạo
Trong vườn hoa nhà thờ, linh mục đang đi dạo với một thương gia. Một giáo đồ trẻ đi phía sau. Câu chuyện giữa linh mục và vị thương gia có vẻ rất hấp dẫn, nhà buôn trả giá:
– 5 vạn đôla!
– Không được!
– 10 vạn đôla! Im lặng.
– Thôi được, 50 vạn vậy nhé!
Linh mục vẫn không chấp thuận, vị khách lắc đầu rút lui. Giáo đồ trẻ vội bước đến trước mặt vị linh mục nói:
– Thưa cha, 50 vạn đôla là một con số không nhỏ đâu! Sao cha lại từ chối?
– Nhưng con có biết yêu cầu là gì không? Ông ấy đề nghị ta mỗi lần giảng đạo xong không nói “Amen”, mà nói “Cocacola”.
Câu chuyện 2: Xin Thêm
Một buổi sáng đầu năm, một người nông dân ở làng nọ gặp cha xứ đang đi trên đường.
– Chào cha ạ! Người nông dân lễ phép.
– Chào đứa con của quỷ sa tăng. Cha xứ trả lời.
– Thưa cha, xin cha ban phước lành cho con, vì đêm qua con mơ thấy…
– Tôi không quan tâm tới những giấc mơ của kẻ khác. Cha xứ ngắt lời.
– Dạ, nhưng con mơ thấy những điều về cha.
– Thật vậy sao! Thế anh kể đi.
– Thưa cha, con mơ thấy con chết và đang đi lên thiên đàng.
– Lên thiên đàng?. Cha xứ kêu lên. Anh không bao giờ lên thiên đàng được vì anh có đi lễ nhà thờ đâu.
– Lạy cha, thật ạ, con được lên thiên đàng. Con thấy một cái thang rất dài và một thiên thần đứng dưới chân cầu thang. Thiên thần đưa cho con một cục phấn rất to, rồi bảo con: ” Mỗi bước lên cầu thang, phải đánh một chữ thập. Mỗi dấu thập ấy là tội lỗi mà con đã phạm phải ở trần gian. Khi nào thấy hết tội thì mới thôi làm dấu và cứ thế tiếp tục đi lên”. Sau khi con đã đánh rất nhiều dấu và leo lên khá xa thì con trông thấy một người đàn ông đang đi xuống. Con rất ngạc nhiên, vì người ấy chính là… cha.
– Là tôi? Tại sao tôi lại đang ở đấy?
– Thưa cha, đấy là điều mà con ngạc nhiên. Con đã hỏi cha và cha trả lời: “Tao xuống xin thêm phấn”.
Câu chuyện 3: Vẫn chưa đâu!
Có 3 du khách thám hiểm rừng Amazon thì bị thổ dân bắt. Đám thổ dân ra điều kiện, mỗi người phải tìm 10 trái cây cùng loại nào đó, rồi bỏ vào miệng ăn hết cùng một lúc, ai không mắc nghẹn thì không bị ăn thịt. Ba người đi vào rừng, ông thứ nhất đem về 10 quả táo. Vừa nhét đến trái thứ 2 thì đã bị nghẹn, và đời thế là hết. Ông thứ 2 may mắn hơn, tìm được 10 quả nho, nhét tới trái thứ 9 vào miệng thì bỗng nhiên cười to, và cũng bị đám thổ dân ăn thịt.
– Hai người lên tới cổng thiên đàng, Ông thứ nhất hỏi: “Sao tới trái thứ 9 rồi mà ông cười làm chi để bị ăn thịt vậy???” Ông thứ hai trả lời: “Lúc đó, tôi thấy cha thứ ba đang khiêng về 10 quả dứa!!!”
– Về phần ông khách thứ ba, thấy hai người kia bị ăn thịt thì sợ quá bỏ chạy, đám thổ dân liền đuổi theo. Tới một bờ vực, cùng đường, ông này sợ quá la lên: Trời ơi!!! Chết con rồi! Có tiếng nói từ trên vọng xuống: Con chưa chết đâu, hãy cầm cục đá, đập vào đầu tên thủ lĩnh..”. Ông này làm theo, tên thủ lĩnh chết, đám thổ dân nổi giận đùng đùng… Ông khách sợ quá la to: Trời ơi, chết con rồi!!! Có tiếng nói từ trên vọng xuống: Đó, bây giờ con mới chết đó!!!.
Câu chuyện 4: Tạ ơn Chúa!
Cha xứ bán con ngựa của mình cho một người khách. Nhận tiền xong, ông dặn dò:
– Tôi cần lưu ý ông, muốn thúc nó chạy thì nói “Tạ ơn Chúa”, còn muốn nó đứng lại thì nói “Alléluia” (hãy hoan hỉ lên).
– Được thôi, tôi đã quen với ngựa cả đời rồi.
– Nhảy lên lưng con ngựa mới mua, ông khách thử nói khẽ: “Tạ ơn Chúa!”
– Chưa dứt lời, con ngựa đã vọt đi. Đến tiếng “Tạ ơn Chúa” thứ hai thì nó phóng nước đại. Chợt nhìn thấy một vực sâu thăm thẳm ngay phía trước, ông ta hoảng hốt hét lên : “Alléluia!”
– Con ngựa kịp dừng lại sát mép vực. Lau mồ hôi chảy ròng ròng trên trán, kỵ sĩ làm dấu thánh và thốt lên: “Tạ ơn C…h…ú…a!”
Câu chuyện 5: Lên thiên đường sớm hơn
Một cặp vợ chồng già đã trên 80 tuổi mà vẫn khỏe mạnh, họ ăn uống theo chế độ và tập thể dục thường xuyên. Không may hai cụ qua đời do một tai nạn xe buýt, họ lên thiên đàng và được Thánh Pierre đón tiếp nồng hậu. Thánh Pierre đưa hai người đi tham quan nhà bếp khổng lồ, hồ bơi, phòng tắm hơi, sân chơi golf… Lóa mắt vì sự sang trọng của ngôi nhà, cụ ông hỏi Thánh Pierre:
– Chúng tôi có phải trả tiền các dịch vụ không?
– Thánh Pierre trả lời: Tất cả đều miễn phí, đây là thiên đàng mà.
– Đến giờ ăn, Thánh Pierre đưa hai cụ đến bàn bày thức ăn linh đình. Cụ ông hỏi: Tất cả các món ăn này đều miễn phí à?
– Thánh Pierre trả lời: Tất nhiên.
– Chúng tôi có thể ăn tùy thích, không phải lo ngại dư mỡ, đường, cholesterol à?
– Không, tôi đã bảo là cụ đang ở trên thiên đàng mà. Cụ có thể ăn uống no say tùy thích mà không sợ bị béo phì, đái đường hay nhồi máu cơ tim…
– Bỗng nhiên mặt cụ ông trở nên đỏ gay, quay sang bà vợ quát to: Tất cả do lỗi của bà! Nếu bà không ép tôi phải ăn uống kiêng cữ và tập thể dục, thì tôi đã lên đây sớm hơn 10 năm!
Câu chuyện 6: Đức Mẹ người Bắc
Trong lớp Giáo lý, sơ hỏi một em:
– Em cho Sơ biết, Đức Mẹ người xứ nào?
Bé Hà không chần chờ:
– Thưa, Đức Mẹ người miền Bắc ạ.
Sơ ngạc nhiên:
– Căn cứ vào đâu em trả lời như thế?
Bé Hà mạnh dạnh:
– Thưa Sơ, trong Thánh Kinh, Đức Mẹ nói với thiên thần Gabrien: “Việc ấy xảy đến thế nào, vì tôi không biết đến người Nam”.
Sơ lắc đầu chào thua: ???!!!
Câu chuyện 7: Chỉ là quảng cáo thôi
Một nhà kinh doanh cỡ bự chẳng may chết trong một tai nạn ôtô. Ông ta đến cửa thiên đàng và gặp Thánh Phê rô ở đó:
– Thánh Phê rô nói: Để ta cho ngươi xem cái này. ngươi sẽ chọn được nơi ở thích hợp với mình.
– Thánh dẫn ông ta đến một bãi cỏ lớn. Ở đó, hàng trăm thiên thần thổi sáo véo von và hàng nghìn người tha thẩn đi qua đi lại, chốc chốc họ lại ngáp ngắn ngáp dài.
– Thánh giải thích: Đó là thiên đường. Còn bây giờ ta sẽ cho ngươi xem địa ngục.
– Họ đến một cuộc hội hè lớn, náo nhiệt, điên loạn. Tất cả đều nhảy nhót và sự hoan hỉ hiện rõ trên khuôn mặt từng người.
– Đó là địa ngục! Ngươi chọn nơi nào?
– Ngài hỏi gì mà ngốc nghếch thế! Tất nhiên là tôi chọn địa ngục rồi.
– Liền đó, hai con quỷ dữ tợn lôi kẻ mới đến về phía vạc dầu sôi sùng sục.
– Ấy ấy! nhà kinh doanh kêu thất thanh
– Thánh lừa tôi! Địa ngục không phải như tôi vừa trông thấy lúc nãy!
– Thánh Phê rô vừa nói vừa bỏ đi: Ồ! Cảnh ta cho ngươi xem lúc nãy là quảng cáo ấy mà!
Câu chuyện 8: Tiền của Chúa
Một linh mục Công giáo, một Mục sư Tin lành và một Giáo sĩ Do thái giáo cùng trao đổi về việc giữ lại những của quyên góp dành cho nhà thờ.
Linh mục nói:
– Tôi vẽ một vòng tròn dưới đất, vứt tiền lên trời. Phần nào nằm trong vòng tròn là của Chúa, còn lại là của tôi.
Mục sư:
– Tôi vẽ một đường thẳng, vứt tiền lên trời. Số tiền nằm bên kia vạch là của Chúa, nằm ở bên này vạch là của tôi.
Gíao sĩ:
– Tôi tung tất cả tiền lên trời và đồng nào Chúa muốn thì ngài chụp lấy, còn những đồng rơi xuống là của tôi
Câu chuyện 9: Yếu nhân
Giáo Hoàng vừa kết thúc chuyến nghỉ mát và đang trên xe limousin tới sân bay. Chưa bao giờ lái một chiếc xe như vậy, ông yêu cầu tài xế lái xe cho mình lái một lúc. Tài xế chuyển ra đằng sau và Giáo Hoàng cầm tay lái.
Khi bắt đầu phóng đến 90 dặm một giờ, Giáo Hoàng bị đội tuần tra liên bang bắt tạt vào lề. Người cảnh sát đi đến cửa sổ xe, nhìn vào trong một lúc, rồi nói:
– Đợi một lúc, tôi cần phải gọi điện.
Cảnh sát gọi điện và yêu cầu được gặp sếp. Anh ta báo cáo:
– Tôi đang xử lý một yếu nhân phạm luật và tôi muốn biết mình phải làm gì.
Sếp hỏi lại:
– Ai thế? Một thượng nghị sĩ chăng?
– Không, còn quan trọng hơn thế nữa.
– Đó là ngài thống đốc phải không?
– Không. Quan trọng hơn.
– Tổng thống?
– Không. Quan trọng hơn.
– Vậy thì tóm lại đó là ai mới được chứ?! – Đầu dây bên kia mất bình tĩnh la lớn.
– Tôi không biết! – Viên cảnh sát nói. – Nhưng Giáo Hoàng làm tài xế cho anh ta.
Câu chuyện 10: Xếp hạng vào Thiên Đàng
Trong đoàn người xếp hàng chờ Thánh Peter( Thánh Phê – rô), người giữ cửa Thiên Đàng xét xem ai đáng được vào và ai phải xuống địa ngục, Thánh chỉ một người đàn ông:
– Anh là ai. làm gì dưới trần gian?
– Thưa Thánh, con là phi công của hãng Qantas, cho đến lúc chết, chỉ 1 vợ, 1 con.
– Được, cho anh vào Thiên Đàng qua cửa danh dự.
Thánh chỉ một người kế tiếp:
– Anh là ai, làm gì dưới trần gian?
– Thưa Thánh, con là Linh mục, chánh xứ địa phận Cabramatta.
– Được, cho vào Thiên Đàng qua cửa thường.
Vị linh mục thắc mắc:
– Sao con là Linh mục chỉ được vào bằng cửa thường, còn anh kia là phi công thôi lại được vào bằng cửa danh dự?
– Ta xét theo công đức của mỗi người lúc dưới dương thế, ngươi là Linh Mục thật nhưng mỗi khi ngươi giảng thì đa số ngủ gục, còn anh phi công kia, mỗi lần lái máy bay thì mọi người đều cầu nguyện.
Câu chuyện 11: Tin vui tin buồn
Trước khi ban phép lành cuối lễ, cha xứ đọc thông báo:
– Thưa anh chị em, nhà thờ chúng ta hư hại sắp sụp đổ, nhưng tôi có tin vui là chúng ta đã có tiền để xây lại.
Cả nhà thờ:
– Ồ! và tiếng vỗ tay vang lên.
Cha xứ nói tiếp:
– Bên cạnh tin vui, tôi lại có tin buồn…
Cả nhà thờ:
– Trời! và tiếng xít xoa…
Cha xứ nói tiếp:
– Tin buồn là tuy chúng ta có tiền nhưng số tiền ấy đang ở trong bóp của quý vị.
Cả nhà thờ im bặt không tiếng vỗ tay cũng không tiếng xút xoa.
Cha xứ: Lễ xong, chúc anh chị em ra về và mừng vui lên.
!!!…..
Câu chuyện 12: Xem lễ trên tivi
Chú Hai là người nổi tiếng lười đi lễ và thích xem đá bóng. Khi chết, chú lên cửa thiên đàng gặp thánh Phêrô. Vừa thấy chú, thánh Phêrô nói:
– Đợi một chút, ta xem sổ coi. Ừ, sao không thấy chú đi lễ Chúa nhật vậy?
Chú Hai:
– Thưa thánh Phêrô, vì ở xa nhà thờ quá nên Chúa nhật nào con cũng xem lễ trên tivi.
Thánh Phêrô đáp:
– Chú thích xem tivi quá ha, vậy chú vào phòng kế bế bên lãnh một cái tivi màu hiệu Sony, màn ảnh vĩ tuyến, âm thanh nổi 4 chiều.
Chú Hai mừng quá vì ở trần gian đâu có tiền mua nổi tivi màn ảnh vĩ tuyến như thế. Đi vài bước, bỗng chú quay lại hỏi:
– Thưa thánh Phêrô, tivi lớn như thế là để coi cái gì ạ.
Thánh Phêrô:
– Còn hỏi nữa, để mang xuống hỏa ngục coi cảnh trên thiên đàng.
Chú Hai: ???!!!
Nguồn: Sưu Tầm
Câu chuyện 13: Nhà Kinh Thánh lỗi lạc
Có một nhà Kinh Thánh lỗi lạc, ông nói gì cũng dùng lời Kinh Thánh mà nói. Đức Giám Mục nghe nói thế bèn gởi một linh mục đến điều tra. Vị linh mục đến trước nhà nhìn qua cánh cửa hé mở thấy nhà Kinh Thánh đang ngồi nhậu nên đứng ngoài quan sát. Bỗng dưng một giọng đàn ông ngà ngà lên tiếng:
– Này bà, họ hết rượu rồi. (Ga 2:3)
Bà vợ đáp:
– Ngày nào cũng nhậu hết. Ông muốn mua thêm mấy lon bia nữa hả?
Nhà Kinh Thánh:
– Một hòm bia (Xh 25:10)
Bà Vợ trợn mắt:
– Một hòm bia lận hả? Ngày mai lấy tiền đâu mua đồ ăn cho con chứ.
Nhà Kinh Thánh nửa tỉnh nửa say:
– Đừng lo lắng về ngày mai: ngày mai, cứ để ngày mai lo. Ngày nào có cái khổ của ngày ấy. (Mt6:34).
Bà vợ cằn nhằn:
– Ông thì không lo, nhưng tôi lo. Tôi không đi.
Nhà Kinh Thánh:
– Đi mau lên (1Sam9:12). Đưa chân đá lại mũi nhọn thì khốn cho ngươi! (TĐCV26:14)
Vị linh mục đứng ngoài: !!!???
Câu chuyện 13: Áp dụng Kinh Thánh
Ba ông thầy Dòng đi thành phố về, dọc đường ghé vào một quán nhỏ ăn trưa. Quán hôm ấy chỉ có thịt luộc, cá kho và rau muống chấm mắm ớt.
Một thầy nổi hứng đề nghị :
– Hễ ai đọc được câu Kinh Thánh chỉ về món ăn nào, thì ăn món đó. Hễ ai không đọc được thì phải chờ người khác ăn xong mới được ăn. Hai thầy kia nổi máu anh hùng, chịu liền.
Thầy thứ nhất thấy đĩa thịt liền đọc :
– “Mọi động vật sẽ là thức ăn của ngươi”. Đọc xong, thầy kéo đĩa thịt về phía mình.
Thầy thứ hai thấy đĩa cá vội tiếp luôn:
– “Cầm năm chiếc bánh và hai con cá, Chúa Giêsu ngước mắt lên trời đọc lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho …” Thầy vừa đọc vừa kéo đĩa cá kho về phía mình, đắc thắng.
Đĩa rau muống còn đó. Ai nấy đều nặn óc cố nghĩ ra câu Kinh Thánh nào nói đến rau muống. Bỗng thầy thứ ba mỉm cười, một tay cầm chén nước mắm, một tay bốc rau luộc chấm vào mắm, vừa đọc vừa vẩy vào hai thầy kia :
– “Lạy chúa, xin dùng cành hương thảo rảy nước trên tôi, thì tôi được sạch !”
Hai thầy bị vẩy nước mắm la toáng lên, và vội vàng đi lau rửa. Thầy thứ ba còn lại, ung dung… xơi hết.
Câu chuyện 14: Chôn ở đâu ?
Một cặp vợ chồng đưa nhau đi thăm Thánh địa Giêrusalem. Chẳng may bà vợ đột ngột qua đời. Nhà chức trách bàn với ông chồng:
– Nếu ông muốn đưa bà về xứ thì phải tốn 5,000 đô la. Còn như mai táng bà ở ngày tại vùng đất Thánh này, thì sẽ chỉ có 200 đô la.
Ông chồng suy nghĩ một lát rồi trả lời rằng ông muốn đưa thi hài bà về quê quán hơn. Nhà chức trách ngạc nhiên:
– Tại sao phải chi 5,000 đô la, trong khi để bà nhà an nghỉ nơi Thánh địa này, chỉ tốn 200 đô ?
Ông già gúa bụa trả lời:
– Cách đây hơn hai nghìn năm. ở Giêrusalem này, có một người đã chết, được chôn cẩn thận, nhưng ba ngày sau sống lại. Tôi thật không muốn gặp trường hợp rủi ro này.
Câu chuyện 15: Hình phạt
Ba người đàn ông chết trong một vụ tai nạn và cùng lên Thiên đàng. Đến nơi, Thánh Phêrô nói:
– Ở đây chỉ có một luật lệ: Không được đạp chết vịt!
Bên trong Thiên đàng cơ man là vịt, thật khó mà tránh được chúng. Được vài bước chân, một người trong số họ đã lỡ giẫm chết một con. Thánh Phêrô xuất hiện cùng một người phụ nữ rất xấu xí, xích họ lại với nhau và nói: “Hình phạt dành cho anh là phải sống suốt đời với người đàn bà này.”
– Ngày hôm sau, người thứ hai cũng đạp chết vịt và ông Thánh xích anh ta với một người phụ nữ cực kỳ xấu xí khác.
– Người thứ ba hết sức thận trọng mỗi bước chân. Anh ta tránh được xui xẻo trong một thời gian dài.
– Một hôm, Thánh Phêrô mang anh ta đến gặp một cô gái tóc vàng đẹp hoàn hảo, xích họ lại với nhau rồi bỏ đi mà không nói lời nào. Người đàn ông thắc mắc với cô gái: “Không hiểu tôi đã làm gì để may mắn được sống với cô nhỉ?”
– Tôi không biết anh làm gì, nhưng tôi đã đạp chết một con vịt.
Câu chuyện 16: Tiếng Anh cho bộ lạc
Vị linh mục nọ đi du lịch và đã ở lại khá lâu cùng một bộ tộc thổ dân da đỏ. Ông ta nhận ra rằng, có một điều ông ta chưa bao giờ dạy cho bộ tộc nói tiếng Anh như thế nào, vì vậy ông ta kêu vị tù trưởng và bắt đầu đi bộ vào rừng. Ông ta chỉ một cây và nói với vị tù trưởng:
– This is a tree (Đây là một cây)!
Vị tù trưởng nhìn cây, gật gù và lẩm bẩm:
– Tree.
Vị linh mục lấy làm hài lòng. Họ đi xa hơn nữa và người linh mục chỉ một hòn đá và nói:
– This is a rock (Ðây là một hòn đá)!
Nghe thế, vị tù trưởng nhìn và lẩm bẩm:
– Rock.
Vị linh mục thực sự cảm thấy hăng hái về kết quả đó. Khi ông ta nghe tiếng sột soạt trong một bụi cây, ông ta nhìn trộm vào trong và thấy một đôi nam nữ đang quyện lấy nhau. Vị linh mục thực sự cảm thấy bối rối và nhanh chóng phản ứng lại:
– Riding a bike (Ðang đèo xe đạp).
Vị tù trưởng thoáng nhìn đôi nam nữ, toang xông vào đánh đấm túi bụi. Vị linh mục nổi giận và la hét:
– Tôi đã tốn biết bao công sức để dạy cho bộ tộc như thế nào là sự văn minh và cách đối xử đúng với mỗi người, làm thế nào anh có thể hành xử với những người này một cách thô bạo như vậy?
Vị tù trưởng đáp lại:
– My bike!
Câu chuyện 17: Đồng hồ đo độ chung thủy
Một anh thanh niên sau khi chết được đưa lên Thiên Đàng. Thánh Phê – rô dẫn anh ta đi một vòng khuôn viên của Thiên Đàng. Anh ta cảm thấy thích thú vì những điều tuyệt diệu ở nơi đây. Bổng nhiên, anh nhìn thấy có vô số chiếc đồng hồ. Ngoài 2 kim giờ và phút, mỗi chiếc đồng hồ đều được ghi tên. Mỗi chiếc có tốc độ quay nhanh chậm khác nhau. Anh thắc mắc:
– Thưa Thánh Phê – rô, tại sao ở đây lại có nhiều đồng hồ đến vậy ạ?
– Ồ, đó không phải là đồng hồ đâu con trai ! Đó là máy đo độ chung thủy của con người trên trần gian đó. Dựa vào tốc độ quay của kim, con có thể biết được mức độ phạm tội ngoại tình của người có tên trên máy.
Một lúc sau…
– Này con trai, con đang tìm gì thế?
– Dạ, con đang tìm chiếc máy đo độ chung thủy của vợ con. Dẫu biết rằng vợ con là một người rất chung thủy, nhưng con vẫn muốn xem máy đo chạy ra sao, thế nhưng con tìm hoài không thấy. Chắc máy đó không chạy nên Ngài đã thanh lý rồi phải không ạ?
– Không đâu con. Do thời tiết nóng quá nên ta đã đặt máy đo của vợ con vào trong văn phòng để làm quạt trần rồi.
Câu chuyện 18: Cái bao
Chuyện kể rằng, có một vị Linh Mục già ở giáo xứ nọ chết đã lâu nhưng chưa được vào cửa thiên đàng vì ông Thánh Phê-rô bắt đứng đợi ở cửa để chờ đến lượt.
Một ngày kia thì bà Sơ giúp việc ngày trước của vị Linh Mục cũng chết và khi đến cửa thiên đàng, bà Sơ gặp lại vị Linh Mục và hỏi:
– “Ủa, Cha chết lâu rồi sao còn đứng đây?”
Vị Linh Mục trả lời:
– “Ông Thánh Phê-rô bảo phải đợi”.
Bà Sơ liền dẫn vị Linh Mục ra ngoài đưa cho “cái bao” và nói với vị Linh Mục:
– “Gặp những chuyện rắc rối như vầy thì Cha phải gặp các Sơ!”
— “Thôi bây giờ Cha cứ cầm cái bao này đi vào và nếu ông Thánh Phê-rô chận lại thì Cha cứ việc biếu tặng cái bao này cho ông Thánh Phê-rô.” Nghe theo lời của Sơ, vị Linh Mục già đi vô thì ông Thánh Phê-rô chận lại hỏi, vị Linh Mục già liền mở cái bao đưa cho ông Thánh Phê-rô, ngay lập tức ông Thánh Phê-rô niềm nở cầm tay vị Linh Mục kéo vô trong cửa thiên đàng và nói: – “Cha vào nhanh đi, đứng ở đây hoài thì thật là phiền cho con.”
Khi vào bên trong cửa thiên đàng, vị Linh Mục già mới hỏi bà Sơ:
— “Cái gì ở trong bao mà linh thiêng vậy?”
Bà Sơ cười cười và nói nhỏ vào tai vị Linh Mục già khả kính: – “Dạ …dạ, con gà cồ.”
Nguồn: Sưu tầm
Rất hay ak
thưa các bạn và anh chị em, em đang muốn tìm nhiều câu chuyện vui nhà đạo liên quan đến vấn đề Giáo Hội
xin anh chị em nào có gửi cho em.
em xin hết lòng cảm ơn